như chưa bao giờ
Chia tay đầy một cơn mưa
hồn đau tháng Chạp như chưa bao giờ
ngậm ngùi giữa lối quen xưa
chỉ nghe sỏi đá giăng mờ bước chân
Mưa dài phố rộng buồn tênh
nhánh sông bay giữa cuộc tình ta trôi
giọt mưa - đắng ở đầu môi
trong hoang phế cũ bóng người xa xăm
Vòng tay ôm cuộc phong trần
còn nghe vọng lại lỗi lầm nhịp tim
nhìn nhau đôi mắt vô tình
nghe mưa chảy suốt hành trình mai sau
Còn xanh ngọn cỏ u sầu
vườn xưa kép cửa hoen mầu bình minh
còn tôi về với riêng mình
mưa bay trên những ngọn ngành thương đaụ
Phạm Ngọc
14012004