tro tàn ...
Tác giả:
Quang Nguyễn
Nỏ lửa. Chụm nghìn củi mộng. Nhả khói mờ trùm đôi mắt viễn đông. Dấu chim bay lạc hướng. Tình yêu ở rừng. Tìm biển đông. Xin hóa giang. Đoạn ngắn đường hạnh phúc. Môi còn non, chưa cảm mùi rượu ngon. Thế hôn người...
|
trở về từ tiếng nhỏ
Tác giả:
Quang Nguyễn
Chẳng thà sống như những mái nhà cũ. Buồn cổ kính lội ngược dòng tuổi thơ. Hẻm tròng mắt sâu hút đáy giếng nước. Chẳng còn nữa, vắt tìm cạn gối mơ. Miền tuổi ngọt hun hút đồi gió mềm. Xanh miếng cỏ, mắt bình minh mở...
|
trong thơ
Tác giả:
Quang Nguyễn
THI CA. Em nằm ngang trở mình rất lặng lẽ. Hơi thở ấm phà nhẹ ngọt mộng thanh. Giấc mơ xanh rụng hương vài sợi tóc. Anh phải nhặt, từng sợi để khi dành. Ở trong ấy ngây thơ như đứa trẻ. Quá ngoan hiền, anh cưng nên ...
|
từ thuở yêu người
Tác giả:
Quang Nguyễn
Tôi phải xem, em như còn thuở bé. Thương yêu trông, canh giữ chẳng yên rời. Rồi sáng mai, em trở về với Mẹ. Tôi ở lại, vô hạn nỗi buồn rơi. Ôi chín ngày, mà dài cả thế kỷ. Ngỡ rừng cây, quên bóng chim thuở nào. Mà đợi...
|
tuổi thanh xuân
Tác giả:
Quang Nguyễn
Đừng để lời yêu,chậm như loài ốc. Bò ngang dốc tình, lâu quá bơ vơ. Những con sóc, thoăn thoắt với vận tốc. Đến kịp thời, sở hữu dốc tình thơ. Màu xuân trẻ, qua đi rồi chín rụng. Tóc láy huyền, sao nỡ chẳng còn đen...
|
tự kỷ
Tác giả:
Quang Nguyễn
Ở ngoài kia là đại dương. Sóng gào thét nỗi niềm bi thương. Người xa muôn vạn lý. Sóng tung hoa ấm ức suốt canh trường. Hồn ta rơi xuống vạn vực. Buộc nghìn tâm sự. Nặng nề chìm xuống tận đáy. Dây siết chặt, buông lơi...
|
tuổi học trò
Tác giả:
Quang Nguyễn
Thuở học trò. Tuổi trinh nguyên. Nghiêng nghiêng áo trắng, suối tóc mềm. Mùa thu chạy đua. Bắt nhịp thương nhớ. Hạ nao lòng, mặt đỏ bừng mắc cỡ. Ôi mộng mơ. Ta dìu vào mùa xuân. Gió hiu hiu, tiết trời dịu, chẳng ngừng. Vườn...
|
từ bến sông thu
Tác giả:
Quang Nguyễn
Em có biết, con sông nào đẹp nhất ? Mấy độ thu tiếng sóng vỗ nhẹ nhàng. Ta tự hỏi tuổi thơ đi đâu mất. Thoáng giật mình giờ bỗng thấy xa xôi. Đời mộng ảo, ta như lục bình trôi. Chẳng ở lại mãi xuôi về miền lỡ. Sông quê mẹ...
|
tưởng tượng em
Tác giả:
Quang Nguyễn
Trăng đã lên,trên đầu ngọn cây. Thả nỗi nhớ buộc mảnh trăng gầy. Gió đến non cao, gió yên ả. Anh nhớ về em mãi nơi này. Hai đêm ngủ, giật mình đất lạ. Mơ thấy em, gọi anh đêm trường. Biển vẫy sóng ngoài xa trùng dương...
|
tự tình
Tác giả:
Quang Nguyễn
Tôi yêu em. Lời chưa thú nhận. Mãi rót lời đắng. Quên mất nỗi đau em. Ở những đêm. Vò xé lên đầu rối. Tại sao tức tối. Nông nỗi lúc giận hờn. Ôi sao buồn, buồn hơn tất cả. Hồn ra tận biển cả. Muôn trùng chẳng có ai...
|