trong thơ
THI CA
Em nằm ngang trở mình rất lặng lẽ
Hơi thở ấm phà nhẹ ngọt mộng thanh
Giấc mơ xanh rụng hương vài sợi tóc
Anh phải nhặt, từng sợi để khi dành
Ở trong ấy ngây thơ như đứa trẻ
Quá ngoan hiền, anh cưng nên phải trông
Chỗ êm ái, nhưng em nào có ngủ
Mãi cựa quẫy anh rung chuyển bao lần
Em cũng như chú chim non thu gọi
Sang chơi hót, dăm bảy tiếng rồi bay
Em thừa hiểu , anh nào phải lồng, tổ
Mà mỗi ngày nghe mãi bên vành tai
Anh giống như đường cái ngay ở giữa
Em bên ấy, sao dấu chân bên này
Ngõ mơ xanh gió êm lay cánh mộng
Như hơi thở em lộng trời phiêu du
Cõi ngôn tình tóc mùi hương nguyệt quế
Bám thoang thoảng , trang thế kỷ hôm nay
Tâm hồn đây chẳng phải là giường chiếu
Sao em nằm, mãi miết trong thơ này.
14/07/2011
Bài này đã được xem 409 lần
|
Người đăng:
|
Da Đen
|
|
|