tại em gắng... vờ thương
"tặng em gái vườn thơ"
thơ năm chữ khù khờ
câu song thất lơ ngơ lạc lối
lỡ bước đường ...
có tội nghiệp không ?
khiến đôi lục bát lần chần
đứng vườn thơ réo gọi chân sáo về
tứ tuyệt chừ u mê phố mọi
đỗ quyên dầu có hỏi ... chẳng thưa
vờ thương (không biết) tại em gắng
nỗi nhớ nhung sao nói sao vừa
ơi em,
phố mọi đổ mưa
phố em đổ tội tôi vừa ...
.
.
.
tránh /
thôi