hư huyền
Mù mù tịch tịch lối rừng
Thênh thang bước nhớ ở cùng bước quên
Ðâu là cõi hạnh, cội phiền
Nệm rơm, gối cỏ hư huyền trăng soi
Sáng nay nghe giọng chim vui
Nghiêng vai chợt thấy gánh đời nhẹ tênh
Dường như em chỉ yêu mình
Trong gương nào thấy bóng anh đâu nào