mùa hoa ngày cũ
Tác giả:
Nguyễn Nguyễn Thượng Hiền
Anh ngắm trời chiều khi gió bỏ đi hoang. Mặc nỗi buồn rơi theo màu hoa phượng thắm. Ngày xưa yêu nhau trao nụ tình mê đắm. Hồn nhiên thơ ngây loang ướt mắt môi ngà. Khi ấy em là cô gái tuổi đương hoa. Anh súng trên vai...
|
những sắc màu hoa lan
Tác giả:
Nguyễn Nguyễn Thượng Hiền
Sáng nay thức dậy. Nhìn lan khoe màu. Từng nhành hoa vẫy. Bướm vờn theo sau. Tím nhạt yêu thương. Tím hồng chờ đợi. Trắng muốt vấn vương. Sắc vàng phơi phới. Mỗi nhành lan thắm. Nhờ công chăm trồng. Ngắm mà yêu lắm. Nghe...
|
mùa hoa không em
Tác giả:
Nguyễn Nguyễn Thượng Hiền
Em có nghe hạ về ve đang khóc. Tiếng râm ran như hờn dỗi trong lòng. Nắng cũng giận làm ngày thêm gắt gỏng. Bước chân buồn nhìn về phía hư không. Em có thấy phượng bừng nơi phố núi. Gió phiêu du cỏ biếc lắc lay mình. Nhành...
|
nhớ ba
Tác giả:
Nguyễn Nguyễn Thượng Hiền
Cơn gió nào thổi mát những đồi xanh. Ru Ba trong giấc vô thường năm tháng. Sợi nắng nào hừng lên trong ngày rạng. Sưởi Ba tôi an nghỉ suốt bốn mùa. Một năm rồi vẫn nhớ dáng gầy nua. Nhớ bước chân quanh nhà như mới đó. Vẫn...
|
mùa hè xưa
Tác giả:
Nguyễn Nguyễn Thượng Hiền
Xác phượng rơi kín sân. Con đường im bước chân. Tiếng hát ai ngại ngần. Hòa trong tiếng ve ngân. Nhớ hè xưa chúng ta. Cùng nhau đi hái hoa. Dưới ánh nắng chiều tà. Mắt nhìn ôi thiết tha. Những lời yêu đã trao. Cùng bao...
|
một mùa hoa trễ hẹn
Tác giả:
Nguyễn Nguyễn Thượng Hiền
Tháng tư về mang nắng hạ ngoài hiên. Như đốt như thiêu tâm hồn người lữ thứ. Nỗi buồn miên man trải dài theo con chữ. Mùa hoa yêu sao trễ hẹn để ta chờ. Mùa hoa nào nhuộm thắm những dòng thơ. Vẫy gió đùa mây yêu thương màu...
|
một giấc mơ
Tác giả:
Nguyễn Nguyễn Thượng Hiền
Anh mang một giấc mơ. Gió qua đồi chiều đuổi nắng. Một đàn cò trắng lượn trên mái nhà nhỏ xinh. Nơi ấy có lứa đôi mình. Đan cánh diều cho con trẻ. Bàn chân nhỏ đi nhè nhẹ mượt mềm cỏ xanh. Buổi ban sớm trong lành. Vòng...
|
nghe dấu tàn phai
Tác giả:
Nguyễn Nguyễn Thượng Hiền
Bài thơ buồn anh viết lúc chiều nay. Là bài thơ thương về người con gái. Giờ nơi ấy chắc lòng em trống trải. Mắt buồn trôi nhìn đến cuối chân trời. Như con thuyền chấp chới giữa trùng khơi. Một lọn sóng cũng dập dềnh...
|
nhớ em
Tác giả:
Nguyễn Nguyễn Thượng Hiền
Con đường anh đi cùng em. Gập ghềnh và bao cách trở. Con đường thắm duyên thắm nợ. Lối về nơi bến bờ vui. Anh mơ trong giấc ngủ vùi. Con đường mình đầy hoa cỏ. Có tóc em bay trong gió. Áo lay tím sắc hôn hoàng. Mắt thu...
|
mùa tôi
Tác giả:
Nguyễn Nguyễn Thượng Hiền
Mai về nơi ấy. Lại còn mình ta. Buồn thuơng đau mấy. Huơng tình phôi pha. Bao ngày rong ruổi. Bàn chân rã rời. Con đường ta tới. Một trời chơi vơi. Ừ thì một mình. Đong sầu gửi gió. Lời thuơng hôm nọ. Bay về hư...
|