một mùa hoa trễ hẹn
Tháng tư về mang nắng hạ ngoài hiên
Như đốt như thiêu tâm hồn người lữ thứ
Nỗi buồn miên man trải dài theo con chữ
Mùa hoa yêu sao trễ hẹn để ta chờ
Mùa hoa nào nhuộm thắm những dòng thơ
Vẫy gió đùa mây yêu thương màu hoa thắm
Thả hồn bay đi về nơi miền xa thẳm
Có trái tim yêu thắm thiết nụ tình nồng
Tháng tư về nơi ấy có buồn không
Chiều lãng đãng trôi một mình qua lối cũ
Nhặt kỷ niệm xưa ôm vào trong giấc ngủ
Để hồng cơn mơ một thuở đã nồng nàn
Tháng tư rồi một mình đếm ngược thời gian
Một khúc ca đưa ta ngược dòng quá khứ
Yêu dấu hôm nay biết ai còn gìn giữ
Trễ hẹn một mùa hoa cho thương nhớ thêm nhiều.
NNTH.