sài gòn nỗi nhớ khi xa
Tác giả:
Nguyễn Nguyễn Thượng Hiền
Ta nhớ Sài Gòn những vòm lá me xanh. Nắng tháng tư phố phường như cháy bỏng. Cà phê quen trưa hè đi trốn nóng. Ngắm người xe xuôi nhịp thở Sài Gòn. Phượng đầu mùa chớm hồng búp hoa non. Mái trường xưa ve rào rào ngân...
|
tiễn em
Tác giả:
Nguyễn Nguyễn Thượng Hiền
Ngày mai là em mãi mãi ra đi. Giã biệt thời gian tựa nương nơi lòng đất. Mẹ già tiễn con từng cơn đau lịm ngất. Em tiễn chị đi trong tiếng nấc nghẹn ngào. Mai em đi rồi yên nghỉ giữa ngàn sao. Bốn mùa quạnh hiu gió mây...
|
nỗi niềm của biển
Tác giả:
Nguyễn Nguyễn Thượng Hiền
Biển rì rào. Biển gọi tên ai mà dạt dào ngọn sóng. Tận trời nào. Một nỗi buồn vương tiếng thở từng đêm. Những yêu dấu êm đềm. Đã nhòa trong dĩ vãng. Nỗi cô đơn mang theo từng năm tháng. Nhuộm tím đời ta. Biển reo ca rồi...
|
thu cuối
Tác giả:
Nguyễn Nguyễn Thượng Hiền
Cuối thu rồi mưa có ướt Ban Mê. Hay khẽ rơi trong cõi lòng ai đó. Cây trơ lá lạnh run ngoài đầu ngõ. Từng cơn mưa trong kí ức ào về. Hạt mưa này gửi phố núi Ban Mê. Để mưa giăng ở hai miền phố núi. Cho nỗi nhớ phủ thêm đầy...
|
tìm về
Tác giả:
Nguyễn Nguyễn Thượng Hiền
Anh tìm trong bóng tối của màn đêm. Khúc yêu thương thuở tình nồng đôi lứa. Vòng tay ấm bao ngày không còn nữa. Đường quen xưa trong ký ức phai nhòa. Anh tìm trong thăm thẳm tháng ngày xa. Hái nụ hoa cho em cài lên...
|
xuân không em
Tác giả:
Nguyễn Nguyễn Thượng Hiền
Xuân đã về sao đông chẳng chịu đi. Để sương giá còn lạnh gầy vai nhỏ. Buồn thương len vào trong từng cơn gió. Mảnh hồn côi vẫn đau đáu mong về. Sắc xuân này xin gửi lại trời quê. Những nỗi niềm đã bao ngày bôi xóa. Bàn...
|
tuổi thơ ơi
Tác giả:
Nguyễn Nguyễn Thượng Hiền
Tuổi thơ ơi thương lắm quãng đời tôi. Thuở cắp sách đến trường mùa nước lớn. Trường làng nhỏ giữa bốn bề lúa gợn. Cô giáo quê cũng băng suối đến trường. Tuổi thơ nào ngày đội nắng dầm sương. Những gian nan buổi đầu đời nếm...
|