nỗi niềm của biển
Biển rì rào
Biển gọi tên ai mà dạt dào ngọn sóng
Tận trời nào
Một nỗi buồn vương tiếng thở từng đêm
Những yêu dấu êm đềm
Đã nhòa trong dĩ vãng
Nỗi cô đơn mang theo từng năm tháng
Nhuộm tím đời ta
Biển reo ca rồi lại khóc òa
Niềm vui và phiền muộn
Hạnh phúc mong manh giữa muôn trùng gió cuốn
Tan tác đời ta
Có lúc muốn khóc òa như biển vỗ vào vách đá
Bọt tung trắng xóa
Nức nở niềm đau
Nâng cánh hoa nhàu gửi về quá khứ
Biển đêm sâu một màu tư lự
Gọi ai đó bao lời
Tiếng thì thầm loang khắp trùng khơi
Mỏi mòn chờ đợi
Ta đi về miền xa vợi
Mang theo ánh mắt ngày xưa
Trong đêm vắng đưa
Thì thầm tiếng sóng...
NNTH.