vết thương
Trái tim phải gió lôi thôi
Bỗng nhiên trở chứng đâm chồi nẩy xuân
Ngờ đâu em đã có chồng
Bao nhiêu mộng tưởng hoá thành nỗi đau
Ly thì cạn. Buồn thì sâu
Trái tim lì lợm cứng đầu khó tha
Rượu vào sầu chảy ngược ra
Vết thương chẳng chịu héo da. Thiệt tình
Quan Dương