mưa sầu
Tác giả:
Thiên Ân
MƯA SẦU. Cơn mưa buổi chiều năm ấy. Đôi mình không còn về chung. Chân trời chia năm xẻ bảy. Lòng đau thấm giọt lạnh lùng. Chia tay còn thơm hơi thở. Trông theo mắt ướt buồn tênh. Em tan như bong bóng vỡ. Phận trôi theo...
|
mưa rơi qua ngõ
Tác giả:
Thiên Ân
MƯA RƠI QUA NGÕ. Mưa cho hết tuổi xuân thì. Sầu gieo nhân thế buồn chi hỡi người? Trách gì mười tám ,hai mươi? Như là con nít khóc cười giòn tan. Mưa còn níu áo thời gian. Ngoài sân mưa ướt mùa vàng mơ phai. Vỡ đôi bong...
|
mưa sầu 2
Tác giả:
Thiên Ân
MƯA SẦU. Mưa sầu thôi rơi rơi. Con đường em và tôi. Giăng giăng bao tơ trời. Lòng ươm mầm sinh sôi. Mưa sầu ngày bay bay. Hồn cây tình ngân đầy. Ngày nao mình đan tay? Thon thon choàng bờ vai. Mưa sầu gieo neo...
|
mưa sầu tuổi hạ
Tác giả:
Thiên Ân
MƯA SẦU TUỔI HẠ. Mưa trên thảm cỏ mưa ơi! Mưa xanh mơ ước một thời ươm tơ. Mưa bay ướt áo ngày thơ. Mưa ve vuốt tóc bao giờ cho phai? Mưa gieo giai điệu u hoài. Mưa hôn hờ hững môi ai ngập ngừng? Mưa rơi một thoáng rưng...
|
mưa rơi
Tác giả:
Thiên Ân
MƯA RƠI. Mưa rơi trên phiến lá sầu. Lời âu yếm , thuở ban đầu tan mau. Chùm bong bóng vỡ về đâu? Lời thơ mọc cánh qua cầu hay chưa? Làm sao tính tuổi giọt mưa? Thả vào thế kỉ xa đưa dặm ngàn. Lang thang, nối gót ,lang...
|
mưa sầu kỉ niệm
Tác giả:
Thiên Ân
MƯA SẦU. Mưa sầu giăng giăng mắt biếc. Em về ướt áo tinh khôi. Bài thơ tập tành , anh viết. Chút tình gói ghém thềm môi. Mưa sầu sang ngang ngõ nhỏ. Trăm dòng tí tách muộn phiền. Giọt thương tan mau muôn thuở. Ai đã ôm...
|
mưa sầu nhân thế
Tác giả:
Thiên Ân
MƯA SẦU NHÂN THẾ. Mưa sầu giăng giăng nhớ. Tình rơi vào chiêm bao. Vòng tay nào bỡ ngỡ. Nghìn năm , nghìn năm sau... Mưa sầu sâu hơi thở. Màu thời gian in đau. Con đường nằm nức nở. Mái ngói thời đẫm nâu. Mưa sầu đeo...
|
mưa sầu 3
Tác giả:
Thiên Ân
TIẾNG MƯA SẦU. " Tiếng mưa có vui bao giờ ?". Từ độ , em về ướt áo. Chân trời giai điệu ảo não. Một góc đôi ta đợi chờ. Ai đưa mưa vào lãng quên ? Năm năm , thềm rêu phố vắng. Nghiêng vai , đời ta gánh nặng. Nghìn...
|
mưa sầu nhân thế 2
Tác giả:
Thiên Ân
MƯA SẦU NHÂN THẾ. Mưa sầu nhân thế người ơi ! Câu thơ rụng xuống bên đời cô liêu. Lá vàng thoi thóp gọi chiều. Trăm năm về cõi quạnh hiu chớm buồn. Mưa sầu nhân thế lệ tuôn. Tình yêu đôi lứa bỏ buông sao đành ? Dẫu...
|
mưa sầu 4
Tác giả:
Thiên Ân
MƯA SẦU. Mưa sầu giăng kín không gian. Cánh hoa tan tác, chiều vàng ngẩn ngơ. Ai gieo hạt nhớ vô bờ? Về miền kí ức mộng mơ rã rời. Mưa sầu ướt đẫm đôi môi. Chảy đi kỉ niệm muôn đời trót thương. Buông lời hời hợt tơ...
|