Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1171). Thơ tâm tình vợ chồng miệt vườn (15). Nuôi Vịt Chạy Đồng. Vậy mời cổ mai ra giải quyết. Tiền nong xong giao hết trọn đàn. Phần mình coi việc sửa sang. Để rồi khai mở cửa...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1172). Thẫn Thờ Trong Đêm. Ngấp nghé nguyệt tà xuyên liễu cây. Đêm nay tâm sự bỗng vơi đầy. Thì thầm dạ thảo trong hoang lạnh. Ngọn gió xạc xào, rũ áng mây. Phòng đơn đối bóng phổ...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1173). Thương Bà. Bà ơi! Cháu thấy quá thương Bà. Chẳng quản tuổi già, chẳng nghĩ ta. Dạy dỗ cháu con như nghĩa Chúa. Khuyên răn chòm xóm tợ tình Cha. Thiết tha mong mỏi ngày tươi...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1174). Anh Thương. Anh thương đôi mắt sáng long lanh. Ngả hướng, nhìn về phía của anh. Man mác nỗi buồn loang diệu vợi. Như tìm gì đó tận xa xăm…. Anh thương vầng trán phủ làn...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1175). Vẫn Đợi Anh Về. Chiều bảng lảng thẫn thờ con đường vắng. Ngọn bấc lùa mạch đắng chợt ngân nga. Anh quay lưng phụ gá nghĩa vợ nhà. Theo tiếng gọi mặn mà nơi phố thị. Câu hứa...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1176). Lạc Mất Tình Nhau. Bầu tĩnh mịch nghe niềm riêng chao đảo. Siết can trường cơn bão chợt đi qua. Tưởng hồng duyên dật lạc ửng ráng tà. Nào rạn vỡ xót xa dòng đánh cược. Hoàng...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1177). Canh Cánh Mộng Tình. Anh kết tình thơ vạn chữ yêu. Gởi vào nơi đó biết bao nhiêu. Niềm thương lưu luyến vầng trăng mộng. Nỗi nhớ ngân nga tiếng sáo diều. Nhìn biển gợn buồn...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1178). Xám Mây Lãng Đãng. (Đồng Cảm Tác). Ảnh Em khoảng giữa khuôn hình. Chứa chan cả một khối tình của Anh. Yêu thương da diết muôn phần. Vậy mà ngang trái chẳng gần bên...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1179). Em Hãy Chờ Anh. Anh biết rằng đi sẽ nhớ em. Sương buồn đọng giọt nhỏ từng đêm. Hắt hiu cuốn lấy hồn nhung nhớ. Ảm đạm, đìu hiu tím nỗi niềm! Bao chiều canh cánh vọng về...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (118). Lời Tự Tình…Oan Cho Tui. “Ai” ơi! Bóng tối âm u. Trời đêm thiếu ánh, mịt mù phủ vây. Dẫu cho thương mến tràn đầy. Làm sao chân bước tìm “ai” bây giờ!... Năm xưa tui nhớ, tui...