Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1833). Mưa Gom Nỗi Nhớ. Lang thang xuống phố chiều nay. Dòng xe xuôi ngược, gót giày liêu xiêu. Nhiêu khê vạn sự trăm điều. Bâng khuâng thắc thỏm như diều mắc treo. Bỗng nhiên ngọn...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1834). Vẳng Vọng Tím Hồi Chuông. Tháng chín thu nay đã cuối mùa. Lá vàng lối ngõ rụng dần thưa. Hàng cây trầm mặc trông luồng gió. Lững thững từ xa lấy chổi lùa... Lất phất tung...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1835). Về Nhé! Dấu Yêu Xưa. Ôi hoan hỷ! Bởi đời nầy có được. Nguyễn Sáng Thành tiếp bước nợ ba sinh. Lúc tái ngộ đinh ninh mà đánh cược. Phải trăm năm nguyện ước mối duyên...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1836). Tình Em Trong Suối Biếc. (Nhất Vận). Mắt em trong suốt lệ sầu bi. Da diết lòng anh nỗi nhớ ghì. Sớm tối thẫn thờ thao thức nghĩ. Tháng ngày lặng lẽ vấn vương ghi. Non thề,...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1837). Ký Ức Tam Mỹ. Quê tôi đó! Thôn Đa Tam Mỹ. Huyện Núi Thành thuở ký ức xưa. Thâm tâm da diết mấy vừa. Lúc tròn sáu tuổi tắm mưa cỡi truồng. Kia chái bếp khói buông chiều...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1838). Bài Thơ Tình Mộng. Tặng Cho Thương. Nếu biết em chờ trong bến mơ. Yêu đương ấp ủ tự bao giờ. Chẳng hề thay đổi, không phai nhạt. Anh sẽ trọn đời em với thơ... Rồi có một...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1839). Chợ Hoa Thuở Nào. Vừa nghe tiếng gáy vội tung mền. Vuốt lại mái huyền, thắt bím lên. Nhoẻn miệng xoay mình soi trước kiếng. Băng đô chấm đỏ nhẹ cài bên. Khoác chiếc đầm xinh...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1840). Quê Hương Yêu Dấu. Hôm nay nhàn nhạt bầu hiu quạnh. Bỗng thấy nỗi niềm vọng nhớ xưa. Dấu ngựa in hằn lên sỏi đá. Bao ngày lặng lẽ vó câu đưa! Thời gian chầm chậm cứ trôi...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1841). Chốn Cũ Còn Đâu. Chân bước nhẹ nhàng qua lối cũ. Lòng nghe rười rượi cảnh chiều thu. Năm xưa xanh mướt hai bờ trái. Nay vắng, hoang tàn một cõi u! Bên kia thuở ấy có con...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (184). THƠ HOẠ TÂM SỰ KHÔNG ĐỀ. Ra vô cũng nhớ cũng trông. Vì sao lạ nhỉ?... mãi lòng vấn vương... NTS. Vì chàng đã đậm dạ thương. Người tình vạn kỷ Hồn Nương đó...