Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1931). Xui Gì Cũng Sẽ Chóng Qua - 12. Gặp cô đứng tuổi nhu mì. Hỏi han dăm phút...rồi thì đưa bao. Mắt môi lúng liếng tự hào. “Bổ thang Nhất Dạ Ngũ Giao mút mùa! Thuở thời cống...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1932). Xui Gì Cũng Sẽ Chóng Qua - 13. Chợt Tỏn nở nụ duyên tình. Ghé quầy bia cọp tặng Mình hai lon. Xong xuôi sòng phẳng tiền nong. Bờ sông nửa đoạn...Ơ chồng!... Cõng em. Lả lơi...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1933). Bộc Bạch Cùng Anh. Ôm ưu hoài thổn thức dưới hoàng hôn. Tiếng rả rích dập dồn trên mái ngói. Nghe lạc lõng liêu xiêu trùm một cõi. Chốn cô phòng trơ trọi nỗi niềm riêng. Gió...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1934). Bước Trần Cô Liêu. Nếu chúng mình thấu hiểu được lòng nhau. Thì đôi lứa hẳn không màu u ám. Luôn đối diện với gam sầu ảm đạm. Sắt se hồn, lạc lõng, bám cô liêu…. Gót lang...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1935). Xin Trả Lại Người. Ngồi thẫn thờ chiếc bóng dưới hoàng hôn. Nghe trái đắng bồi đôn loang cõi dạ. Tiếng chim gáy não nùng đang giục giã. Như ngậm ngùi, như rã rượi hồn...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1936). Trăng Lạc Lõng. Trăng lạc lõng! Trăng treo buồn bã. Giấu mặt vào phiến lá trong đêm. Bóng soi bảng lảng bên thềm. Sương mỏng ướt mềm, hoa cỏ chơ vơ. Trăng lạc lõng! Trăng mờ...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1937). CẢM SÂU. Vai mang trọng trách, bước đăng trình. Biển sóng lộng ngàn trải mộng sinh. Nghĩa cả, đá vàng ôm ấp mãi. Một bầu nhựa sống dưỡng nuôi tình! Canh khuya vắng lặng hồn...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1938). Ngậm Ngùi. Ngồi đối bóng nghe lòng da diết. Nỗi cồn cào mải miết sục sôi. Quả tim nghịch phá lộn nhồi. Khi ngoài bông tuyết từng hồi rơi rơi. Thơ nắn nót những lời chất...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1939). Nấm Mồ Son Trẻ. Tìm mộ thân nhân thả nhẹ nhàng. Vô tình rảo mắt hướng nhìn ngang. Hình em tuổi độ tròn xuân sắc. Bia lộng, đìu hiu! Cảnh phũ phàng! Sao nỡ nhẫn tâm để một...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (194). Nhăn Mặt La. Bởi Anh Giận Anh. Chà chà! Tối nay cảm thấy mịt mù sương. Khiến quả tim ta rỉ rả buồn. Muốn ghé thăm vườn, ăn trái ngọt. Mà ôi! Bả lại “khóa biên cương”! Chắc...