chỉ còn thơ
Chỉ còn thơ trộn trong ta
Giữa khi đất sắp lìa xa cõi trời
Xẻ thân con chữ làm đôi
Ta đem một nửa gửi người trăm năm
Nửa kia ta lót gối nằm
Tương tư trăn trở gọi thầm tên ai
Mượn thơ ta vẽ dáng người
Vẽ hai con mắt nụ cười phù vân
Vẽ ta một gã phong trần
Lỡ yêu em buổi tóc hong hai màu
Thời gian nhuộm trắng chiêm bao
Chỉ còn thơ nhảy lộn nhào nhói tim
Quan Dương