khúc thu 5
tiếng cười thủy tinh
rớt lại nơi góc phố
giọt sương sớm
giật mình
gọi mùa sang
nắng lụa vàng
gió mênh mang
mây bỗng hiền ngoan
[không âm u, mà]
xanh vời vợi
mắt lá trên cành
hé nhìn mùa mới
thấy sắc màu
rơi,
rơi xuống
từ chiếc áo khoác mùa ban
lá thay áo
ngả vàng, nâu, tím, đỏ
Thu sang
Tử Nhi