đâu rồi tóc rối, môi xa
Tác giả:
NGUYỄN THẾ PHONG
Trưa buồn, mưa gió tả tơi
Lơ ngơ đứng ngó mưa rơi trước nhà
Đâu rồi, tóc rối, môi xa
Sao nơi đây chỉ có ta một mình ..... ???
25.10.2016
N.T.P
|
chuyện lạ quen
Tác giả:
NGUYỄN THẾ PHONG
Thiên hạ bàn nhau chuyện lạ, quen. Bao nhiêu người lạ, mấy người quen. Tàu trên biển vắng, bao tàu lạ, khuẩn độc trong ta, mấy thứ quen .... ? Ấp gối một đời, sao vẫn lạ. Mới vừa thoáng gặp, đã thân quen. Quen thời gian...
|
ta về nương bóng quê hương
Tác giả:
NGUYỄN THẾ PHONG
Ta vốn dĩ lớn lên từ rơm rạ. Nên thích tìm về đồng lúa, bụi rơm. Sợ chuyện lao xao ở phố, ở phường. Và ngại lắm những giày cao, má phấn. Em gái quê áo bà ba, dép mỏng. Mượt mà đen suối tóc, mắt xoe tròn. Da thơm mùi hoa...
|
trần gian nào phải rong chơi
Tác giả:
NGUYỄN THẾ PHONG
Trăng xua chiều muộn nắng gầy. Ngày leo lét níu chân mây, ráng vàng. Bao mùa giông tố đi ngang. Nụ cười chưa tắt đã tàn cuộc vui. Đếm sao hết những dập vùi. Nhớ sao hết những ngậm ngùi gian truân. Cùng trong một cõi trầm...
|
quẳng bớt gánh đời
Tác giả:
NGUYỄN THẾ PHONG
Ta đã đến từ hồng hoang miên viễn. Từ bao lâu, cát bụi hóa hình hài. Rồi vẫy vùng giữa gian khó trần ai. Tìm thương yêu trong vui buồn nhân thế. Thời trẻ đó, lòng say bao mắt lệ. Tìm môi xinh khuất làn tóc đen dài. Mải...
|
quán mưa buồn
Tác giả:
NGUYỄN THẾ PHONG
Quán chiều trong vần vũ. Ta lặng nhìn mưa sa. Ướt bao niềm xưa cũ. Giá rét hồn phong ba. Quán buồn, lê thê lạnh. Khách buồn, miên man đời. Trời buồn, mưa, mưa mãi. Em buồn không ? Em ơi ...! SG, 11/05/2019. Nguyễn Thế...
|
quê hương ngày cũ ta về
Tác giả:
NGUYỄN THẾ PHONG
Quê hương tờ mờ sương trắng. Ta về thấm ướt đôi vai. Sông xưa lục bình hờ hững. Bình minh như vẫn dùng dằng. Quê hương người xưa đi mất. Nên lòng bất chợt cô đơn. Nghe như hồn hoang lạc bước. Ngày lên, nắng có quen người...
|
chuyện đời trâu -ngựa
Tác giả:
NGUYỄN THẾ PHONG
Trâu và Ngựa một lần duyên hội ngộ. Gần bên nhau cởi mở chút tâm tình. Ngựa một đời tung vó nát điêu linh. Trâu đều bước theo tháng ngày gõ nhịp. Ngựa một hôm chợt nghe chồn bước nhảy. Trở về bên hiên vắng, giấc miên...
|
mỏi gót phong sương
Tác giả:
NGUYỄN THẾ PHONG
Thương em ngày bấc thổi. Mấy đông lạnh qua rồi. Trải phong ba chìm nổi. Làm nẻo đời chia đôi. . Em miền xa đêm tối. Vẫn gượng cười trên môi. Anh phong sương gót mỏi. Chốn cũ, nhớ chim trời ....! 18.02.2020. ...
|
đêm hoang
Tác giả:
NGUYỄN THẾ PHONG
Ta chỉ muốn nán hoài nơi quán trọ. Để hồn riêng trôi lạc giữa bơ vơ. Muôn vạn nẻo biết về đâu tổ ấm. Màn đêm buông ta lỗi hẹn con đò. Có những lúc nhầm chân nơi lối cấm. Để cho tình mấy bận mãi lơ ngơ. Bởi đêm hoang nghe...
|