một chiều mong em đến
Hôm nay chiều thứ bảy
Ngồi chờ em đến thăm
Ngoài sân im tiếng động
Một trời đầy nhớ mong
Anh ngồi trong song cửa
Từng phút giờ trôi qua
Bàn tay nâng niu mãi
Bài thơ tình thiết tha
Anh nghe trên cành lá
Tiếng thì thầm gọi nhau
Như tình yêu hò hẹn
Như đợi chờ đã lâu
Anh nghe trên lối nhỏ
Bước chân ai dập dìu
Anh nghe em bước nhẹ
Vào ngõ hồn quạnh hiu
Một chiều mong em đến
Đôi tay như ngỡ ngàng
Bờ môi cơn khô hạn
Nhớ nụ hôn nồng nàn
Một chiều mong em đến
Mây hững hờ trôi xuôi
Làm sao anh níu được
Áng mây bay cuối trời
Hôm nay chiều thứ Bảy
Ngồi chờ em đến thăm
Cơn giông từ xa tới
Ngọn Chứa Chan (*) khuất dần.
Xuân Lộc 5-9-1981
(*) Ngọn núi nằm chắn trước trại tù Z 30A