xin em đợi chờ
Trời vẫn trong màn đêm
bình minh chưa ló dạng
ta phải chờ đến hết đêm đen
Em yêu
thời gian có bao lâu
dẫu cuộc đời có vội vã
hối thúc ta
xin em đợi chờ
Lịch sử bước đi bằng đôi hia bảy dặm
lịch sử sẽ trở về
như bào thai đến chu kỳ của nó
và sẽ dừng lại ở những chặng đường
Như em đã thấy
xung quanh em
trên phố phường
vùng quê
đồng ruộng
loài phù du đang nhào lộn với mặt trời
Ở một nơi trên sân khấu ánh đèn mờ
khách dự khán đã chán trò ảo thuật
người trong cuộc lục tục quay lưng
những mong đợi
vô tâm
ngày nào
ai đó
đã trở nên thất vọng chán chường
đốt lửa chuyền nhau lùa xa bóng tối
Những thân cây già khô héo
mầm non đơm chồi
những biến động của con người
thế sự
đập phá đi những kiến trúc phản tự nhiên
lịch sử thênh thang trong cuộc tuần hoàn
tái diễn và tất yếu
Dù thời gian có bao lâu
dẫu cuộc đời có vội vã
hối thúc ta
xin em đợi chờ.
Xuân lộc 1982