Đường mây những khách công danh Mày râu cụ lớn thay hình thanh niên Én oanh dẫn lối con thuyền Tần Dương Thơ đào chưa vịnh, mai hầu bảy ba...
Dưới đèn chẳng biết rằng người hay hoa Khi vui quên cả cái già cũng say Đó kìa người còn chơi trong mộng thế Kiếp say sưa đã chấm sổ thiên đình.
Sự tưởng tượng vô lý nhất về cuộc sống sau cái chết Ghi nhận sẽ đánh thức Ta ra khỏi "giấc ngủ giáo điều" Nếu các bài luận của Ta với tựa đề "Về việc tự vẫn" Được thừa nhận thì phần còn lại để cho hậu thế viết thêm.
Này cô bé điệu múa về điều gì? Dưới ánh mặt trời nàng có biết ta Tâm hồn đang đổ xuống trong đôi mắt Trong không gian cặp mắt nhận biết nàng...
Những điều em hiểu về anh anh giấu kín Dưới đất đai Đỉnh tháp khắc hoạ trời xanh Mê Kông điều ta suy nghĩ về các thế kỷ Điều anh không biết thì em điều biết cả...
Dược Sư Như Lai tâm chú là vị Phật thầy thuốc Ngài là "cứu tất cả các bệnh khổ cho các chúng sinh" Còn gọi là Dược Sư Lưu Ly Quang Vương Như Lai Ngài bên trái -A Di Đà - bên phải Phật Thích Ca.
Đừng nhắc hoài: “Yêu em, yêu em!” niềm hân hoan giảm bớt. Đuổi theo tình – tình bỏ Người ta sẽ trả lời: “không” thay vì trước đây nói “có”.
Dưới ánh chiều của miền quê vàng rực Em yêu ơi! Hát anh nghe bài hát Dưới trăng vàng muôn thuở còn đây Tìm ta trong vườn nhưng sao chẳng thấy.
Đừng tiếc thương những kẻ đã đi xa Cứ mỗi giờ có những người từ giã Ai hôm nay đang người yêu dấu nhất Mai trở thành kẻ hành khất mà thôi.
Đừng tin gì ? Mà tôi sẽ hát ca Với trời xanh đó là điều giả dối Đừng lo lắng gì ? Mà người sống vui Và đừng nhìn vào cửa sổ người khác.