nhập mộng kỳ nữ
Tác giả:
Phạm La
Ta nhắm mắt mà lòng nghe thổn thức. Trời kinh hoàng làm gió dật mưa tuôn. Giọt men say làm khối óc quay cuồng. Đùng...tia sét làm tâm hồn tê tái. Làm sao để người xưa quay trở lại. Những tháng ngày hạnh phúc vẫn lên...
|
vô vọng
Tác giả:
Phạm La
Tôi hét tên em giữa đại ngàn. Đất trời rung chuyển sầu tan hoang. Rừng tru nức nở như òa khóc. Biển lặng thê lương vắng sóng tràn. Mỗi phút trôi qua dài một giờ. Ngõ hồn đơn lẻ chiếu tình thơ. Người đi kẻ ở đời chua...
|
chiều mưa không có em
Tác giả:
Phạm La
Mưa rồi em có thấy buồn không? Có gánh tâm tư nặng cõi lòng? Có nhớ những ngày mình sánh bước? Trong chiều gió lạnh ngắm mưa đông. Mưa gió chiều nay đổ trắng trời. Nghẹn ngào, buốt giá tâm hồn tôi. Lắng đọng thời gian...
|
cây và lá...một chuyện tình bất diệt
Tác giả:
Phạm La
Người đời cười chuyện chiếc lá khô rơi. Một chiếc lá vô tình rơi xuống đất. Không ai biết là cây đang hụt hẫng. Cây thẩn thờ với một trái tim đau. Ngỡ như là một giấc mộng chiêm bao. Một chút gió cũng làm cây đủ rét. Chợt...
|
ta nào có say
Tác giả:
Phạm La
Xin chớ nghĩ rằng ta đã say. Những lời ta viết ngẫm mà hay. Hồn ta lưu lạc vào trong gió. Mượn gió làm thơ để giải bày. Có kẻ suy tư nặng mối sầu. Người về bên ấy thật là đau. Ngày đi không một lời đưa tiễn. Chẳng biết có...
|
ta đi tìm
Tác giả:
Phạm La
Ta đi tìm...tìm chút nhụy hương xưa. Tìm trong cõi vô thường bao bể khổ. Ngàn ánh lửa không tài nào rọi rõ. Nỗi u buồn, u uẩn của riêng ta. Ta đắm chìm trong một khúc hoan ca. Bỗng ta thấy hồn trôi xa một chút. Người biết...
|
thứ bảy kỳ lạ
Tác giả:
Phạm La
Thứ bảy hôm nay mưa hắt hiu. Trời hoang đất lạnh buồn liêu xiêu. Ta ngồi bên tách cà phê đắng. Khói thảo tương tư gợi lắm điều. Thứ bảy hôm nay thiếu mỹ nhân. Rủ nhau đi hết lúc ta cần. Hồn nghe lạnh lẽo như dòng nước. Tức...
|
ma nữ truyền kỳ
Tác giả:
Phạm La
Rời phố chợ ta làm thân cô lữ. Ngắm tà dương dần tắt lặn sau đồi. Ôi thê lương! Vãn cảnh nhặt sao rơi. Từ bốn phía hiện lên hình ma nữ. Nhan sắc ấy đã đi vào huyền sử. Vượt muôn niên mê hoặc cả trần gian. Tận thiên cung...
|
quỳnh... một nỗi buồn chưa tỏ
Tác giả:
Phạm La
Tên nàng đẹp tựa một loài hoa. Tỏa ngát hương thơm trước sân nhà. Nở vội một lần rồi chợt tắt. Cho đời say đắm thoáng hương xa. Ai cũng trách rằng em độc ác. Vì em họ thấy nhói tâm can. Vì em mà họ buồn da diết. Em đến rồi...
|
trong lòng thành phố
Tác giả:
Phạm La
Xuân đã về chưa Đà Nẵng ơi? Trời mây một nỗi nhớ mong người. Cảnh buồn thê thảm, lòng tê tái. Lác đác mưa chiều, gió lên khơi. Cầu Rồng vẫn đó vẫn ngời xinh. Thuận Phước hiên ngang soi bóng hình. Sóng gợn triều cường...
|