cho anh, cho em
Có phải anh gởi nắng từ bên ấy
Sưởi ấm góc hồn một sớm vào thu
Cơn gió lạnh chợt ngại ngùng quay gót
Lặng lẽ đi cùng những dải sương mù.
Có phải anh viết bài thơ thương nhớ
Từng chữ ngọt ngào trải giữa trời xinh
Để một tối điệu vần lồng bóng nguyệt
Cúi nhìn em thắp sáng cõi yên bình.
Có phải anh cất lời ru khe khẽ
Vượt nghìn trùng mang tặng giấc mơ hoa
Như con sóng mơn man bờ cát nhỏ
Như mây chiều ôm ấp đỉnh đồi xa.
Có phải ta cười vang vang núi biếc
Suối reo vui róc rách mượt mà thơ
Thu bẽn lẽn dừng bên giòng xanh thắm
Đôi chim về bỗng chao cánh ngẩn ngơ.
Yên Nhiên