một chuyện thất tình thời chinh chiến
Sao em nỡ lẹ làng xa chạy cao bay
Khi anh chưa kịp nói lời dối trá
Em đâu biết anh thấy lòng như thể
Vừa bị ai lụi một nhát ngang hông Ngày em tươi cười cất bước sang sông
Chiếc xe chở anh trên đường ra mặt trận
Ngang giáo đường thấy em đội vòng vương miện
Anh ước gì đó là vòng hoa tang Chồng của em đẹp trai gì cho cam
Đứng cạnh em càng tăng thêm phần xấu xí
Em lấy hắn thật là vô lý
Nhưng có lý nào em lại lấy anh
giữa khi chiến trường giặc mở cuộc tiến công
Sinh mạng anh như mành treo sợi chỉ
Em đâu dại để sớm thành góa phụ
Anh hiểu ra
(nếu không hiểu cũng huề ) Anh thất tình.
Đời lính thêm nhiêu khê
chiều nghe con chim rừng hót lời lẻ bạn
Trong chinh chiến có trăm ngàn viên đạn
Mong có viên nào bay lạc trúng anh chơi
Mạng anh to, số lớn nên sống khơi khơi
(trong khi bạn bè anh mỗi ngày mỗi rụng)
Những người bạn đã chia anh sự sống
Để anh thấm thế nào thêm sự cô đơn
Vốn đã buồn. Anh lại càng buồn thêm
Còn em?
Có bao giờ chạnh nhớ anh không nhỏ?
Ví dụ như khi em ghi nhật ký
Có con bướm bay về đậu trên nét chữ lặng thinh? Chiến tranh tàn. Anh bị bắt làm tù binh
Chiếc xe bít bùng chở anh vào trại
Ngang chốn cũ thấy em dưới phố
Qua lỗ thông hơị, không thể vẫy tay chào
Chồng của em kể ra cũng mát tay
Hắn nuôi em đẹp não nùng hơn trước
Trước khi chiếc xe chở tù đưa anh vào địa ngục
Anh quay cổ ngoái nhìn nuốt hai giọt thiên thu. Quan Dương