em, nỗi nhớ và anh
Tác giả:
Ngoisaotamdi
Sáng thức dậy nỗi nhớ nào vương. Em tưởng chừng anh ơi sẽ hiểu. Tóc người vừa rơi từng sợi nhạt. Em buồn, thì thức dậy thôi sao. Sáng nay trời mang hạt sương mai. Còn vươn mình nũng nịu trên cành lá. Em thức dậy cùng bầu...
|
mùa thu
Tác giả:
Ngoisaotamdi
Tôi tự hỏi mùa thu. Lá vàng rơi trong gió. Tiếng chim nào vang vọng. Từ nơi đồng ruộng kia. Tôi tự hỏi mùa thu. Thời gian nào chững lại. Cái nắng hanh vàng kia. Sao mà đi bất đợi. Mùa thu, mùa của gió. Của nắng và của...
|
tháng năm về
Tác giả:
Ngoisaotamdi
Tháng năm về vội vã vòng tay. Gió mênh mang trêu đùa kẽ lá. Có cơn mưa nào đến bất chợt. Gột rửa khô khan những dại khờ. Tháng năm là tháng của tiếng ve. Cùng hàng phượng vĩ khoe sắc thắm. Nở rộ giữa bầu trời thoáng...
|
qua bao mùa yêu
Tác giả:
Ngoisaotamdi
Ta yêu nhau đã bao mùa lá đổ. Xuân hạ thu đông cửa đường rộng mở. Bảy năm thanh xuân đã bao lần anh trăn trở. Bàn chân muốn bước…một chiều mưa. Đã bao lần ta muốn bỏ lại phía sau. Mệt mỏi giận hờn cùng niềm đau nung...
|
nỗi buồn thênh thang
Tác giả:
Ngoisaotamdi
Tặng em trai Thái Tâm. Một ngày mới bắt đầu. Dù lòng buồn rười rượi. Bắt tay chào mọi người. Trên môi luôn tươi cười. Em sống có quá sai. Vui thì chia sẻ nhiều. Nhưng nỗi buồn cất lại. Mặc lòng buồn tê tái. Em cất nỗi...
|
điểm hẹn tháng chín
Tác giả:
Ngoisaotamdi
Tháng chín chạm ngõ bên thềm. Khúc nhạc êm đềm khẽ ghé thăm. Dịu dàng đưa bàn tay anh nắm. Ngọt ngào tìm nhau bắt gặp ân tình. Mình đã từng nhìn nhau như thế. Gặp nhau ở khúc nhạc giao mùa. Kỉ niệm một thuở nhờ...
|
khúc giao mùa
Tác giả:
Ngoisaotamdi
Thu qua nhường chỗ cho đông. Có phải cái lạnh làm cho mong manh. Mọi thứ xung quanh đều sắc lạnh. Đông đến làm chi cho lạnh lùng. Có phải giao mùa làm giá lạnh trái tim. Có phải lỗi ở tại thời gian không ngừng giao...
|
ngỡ quên
Tác giả:
Ngoisaotamdi
Rất lâu rồi nên em ngỡ mình đã quên. Hình bóng ấy từng in sâu trong tâm trí. Tự dặn lòng mai này sống cho thật lý trí. Vậy mà giờ nỗi nhớ lại trực - trào dâng. Đã lâu rồi nên em ngỡ mình quên. Kỷ niệm một thời bên trang...
|
sợ (một mình)
Tác giả:
Ngoisaotamdi
Một mình bừng tỉnh sau cơn mộng mị lúc giữa đêm. Tưởng rằng đáng sợ hóa ra lại không đến mức như thế. Đáng sợ hơn cả những mong muốn có ai kề bên vỗ về. Em thinh lặng nhận ra mình đã quen dần với điều đó. Có những hôm...
|
hạnh phúc nhé chàng trai em từng yêu
Tác giả:
Ngoisaotamdi
Thành phố đã vào đông rồi đó anh. Cái se lạnh buổi sớm mai làm em thấy nhớ. Con đường, góc phố, quán quen và cả hơi thở. Ta từng dành cho nhau không sót phút giây nào. Anh và em từng nói về tương lai. Tưởng là khó khăn...
|