độc ẩm
(Mến tặng hiền muội PĐ và
Bé Năm em tôi, bến phà Thủ Thiêm SG)
SC
Anh ở bên nầy ít thấy mây
Trăng sao cũng khó được sum vầy
Đường về leo dốc đầy sương thóang
Chập chờn giấc mộng tỉnh rồi say
Cay mắt mơ màng lay nỗi nhớ
Sài gòn đêm tối mới sang ngày
Đèn Thủ Thiêm chắc còn cháy tỏ
Qua phà chưa, chú bé thơ ngây…?
Qua phà chưa chú bé thơ ngây?
Lúc đó khi đây dạ chẳng đầy
Bến sông bãi rác quay khắp lối
Tối ngày bươi chải chẳng ngừng tay
Nhớ lều tranh cũ lòng khắc khỏai
Với hái trăng đầy trong gió bay
Gởi về bên ấy cho em đấy
Chia sớt tình nhau tận xứ nầy!
Chia sớt tình nhau tận xứ nầy
Dù còn giông bão chẳng đổi thay
Thấy chăng cánh nhạn bay tìm bạn
Lượn giữa trời sương hót gọi bầy!
Sài Gòn ơi! Hẹn ngày tao ngộ
Uống chén “Gò Đen” ngủ lăn quay…
Đừng khóc em ơi, anh giận đó
Nâng cốc đôi bờ ta uống đây…
Nâng cốc đôi bờ ta uống đây
Tan “cày” độc ẩm chẳng chịu say
Đầu tiên ta thấy trăng đúng hẹn
Đến ướp men nồng mặn chẳng cay
Vi vu gió hú nghe em gọi
Viết vội bài thơ kịp tối nay
Hừng đông phố núi sương phủ nhạt
Anh lại “đi cày”….Em có hay!?
Tháng 11 - 2005
Sông Cửu