độc ẩm trà
Ta ngồi lại đây với dòng sông
MẶT trời xuống núi đã ửng hồng
Tay sen bên chén trà nghi ngút
Một nỗi tâm tình bổng lên không
Môi đào khẽ nhắp hòa vào trong
Giọt đắng lưỡi the lại ngọt lòng
Hết chén bổng tay thêm nghệ rót
Ta ta trà ngát cứ thong dong….