những hạt mưa đời
Những hạt mưa sa nhỏ xuống đời
Lạc vào trong mắt biếc chơi vơi
Hạt nào em khóc tình dang dở
Còn hạt nào về lại bể khơi
Ai bảo em mang phận má hồng
Soi gương tìm bóng lúc hoàng hôn
Bờ vai xa quá làm sao dựa
Cho lệ đêm trường ướt gối bông
Em đếm mưa rơi sợi vắn dài
Mưa từ muôn kiếp đợi chờ ai
Nương theo giòng nước vào trong mắt
Nhỏ xuống duyên phần khóc đổi thay
Hạt mưa từ một chốn hoang vu
Rong ruổi về thăm chạm mặt hồ
Vòng nước loang xa rồi phẳng lặng
Như tình tan biến cõi hư vô
Tình đã hư hao đã nhạt mầu
Mà lòng chưa thoát khỏi cơn đau
Vì đầu còn đội nhiều mây xám
Nên mắt vẫn còn nhỏ hạt ngâu
Có phải mưa là nước mắt trời
Buồn cho nhân thế khóc đầy vơi
Hay là mưa đến từ trong mắt
An ủi tình em, tiễn một người
Em khóc cho dư lệ cạn nguồn
Cho đời đau khổ chết đau thương
Nhưng vì nước mắt trời chưa ngớt
Nên lệ tình còn ngập bến Tương !
Em nhớ thương gì ánh mắt kia
Mà nhìn bọt nước vỡ chiều mưa
Phải chăng hình bóng xa vời vợi
Giòng lệ tương tư có nhạt nhòa
(Tôi sợ sắp tàn một cánh hoa !)
Phạm Như Hùng