gọi người trở lại
Em về khơi lại ân tình cũ
Những tháng năm xưa, những ngại ngần
Tôi kẻ chán đời, đau thế sự
Tìm em trong đáy chén phù vân
Tôi kẻ trăm năm về lạc giọng
Gọi người qua sa mạc cằn khô
Tôi kẻ trắng tay bên bờ mộng
Gọi người như gọi thuở ban sơ
Ðáy mộng, chưa nghiêng thành quách cũ
Ðỉnh đời, xa quá những dấu chân
Ðã nghe tàn cuộc thời binh lửa
Ðè khẳm lên vai nỗi chết gần
Ðã nghe tình cũng tàn nhung lụa
Chiều về sao nắng cũng phong ba
Còn đâu phố thị lòng như hội
Bạn đi, buông lạnh chén quan hà .
Người đi, tiếp nối người đi mãi
Như nước xuôi dòng, biển ngóng trông
Tôi con lạch cạn hờn rong úa
Ngoắc ngoải một thời mơ biển Ðông
Rồi cũng mười năm lìa cố quận
Ðược gì hay cũng áo cơm suông
Chiếc lá mơ tan trong lòng cội
Lạch mỏi trùng dương, lạc nẻo nguồn .
Em về khơi lại lò hương cũ
Ướp khói thơm cho vạn nỗi buồn .
hđn
25/10/03