gởi người ở chốn mù xa
Vui buồn chi nữa người ơi
Máu khô và lệ cũng vơi lâu rồi.
Chỉ là chim mỏi cuối trời
Lạc qua vườn cũ ngậm ngùi vấn vương
Gặp nhau giữa chốn vô thường
Mộng xưa thức dậy, nhớ thương vỡ òa
Để rồi như áng mây qua?
Tình trăm năm đó bóng tà huy bay !
Trộn em vào chén rượu cay
Càng thêm quay quắt cơn say điêu tàn
Mộng du khắp nẻo trần gian
Tỉnh ra thấy cõi đá vàng nào đâu ?
Hắt hiu trăng rụng giang đầu
Thương trăng mãi lạnh một màu hồng hoang
Nén vào tim dấu sầu loang
Cố cười dầu phải ngỡ ngàng mượn vay
Thời gian…tận tháng, tàn ngày
Làm gì có kiếp trùng lai… Hởi nàng!?
Dân Đình Mai