thụy khúc
Người về phía vui
có vòng tay mừng đón
với xôn xao, nồng ấm, trọn nghĩa tình
phía em về,
quạnh hiu ơ hờ đón
với im lìm, lạnh ngắt khoảng lặng thinh
nỗi bất cần đầy khát khao,
khắc khoải
lời dối gian trọn tha thiết chân thành
tình phôi pha
tình càng chung thủy mãi
tim phiêu bạt vùng chật chội
loanh quanh
tiếng thở dài là đòn roi vung mạnh
se xót lòng
rơm rớm vết bầm đau
cắn chặt môi,
rút co vai nhận lãnh
thân run theo tiếng nấc khẽ,
nghẹn ngào
giọng trách nhẹ sao nặng nề tội trạng
giày vò thêm câu sám hối
võ vàng
như tội nhân cuối đầu,
tự tuyên án
đày hạnh-phúc biệt tâm-xứ-bình-an
không ân xá,
nụ cười hoài lưu lạc
hồn sa mạc ngóng mưa chẳng về ngang
môi khô nứt thèm giọt rơi từ mắt
đời đại hạn
bụi trần bốc hơi
tan