gọi tên em, tình nhân
Gọi tên em, gọi
trăm năm
Lạc nhau từ thủa chưa mang
hình hài
Gọi em
địa-tịch-thiên-khai
Bên bờ nhật nguyệt giữa ngày
trong đêm.
Gọi tên em, gọi
vô biên
Gọi em
trời đất ngửa nghiêng cội nguồn
Tìm nhau một cuộc
trầm luân
Biển xa mất dấu mưa trần
trụi đau.
Gọi tên
em giữa bể dâu
Để nghe tiếng khóc bắc cầu
nhân gian
Tay gầy
phủi áo ăn năn
Nỗi buồn giao phối xuống lằn
roi nguyên.
Gọi tên em, gọi
tình nhân
Từ đêm mộng mị hóa thân
ta về
Hình như
đâu phải cơn mê
Bởi da thịt đã cận kề
chiêm bao…
Hư Vô