Poem logo
Poem logo

sốt da vàng

Cơn sốt kéo từ hôm ta xuống phố
sốt như lò lửa rực trên da
đám tề bào có lẽ đã tách ra
để ta biến thành con người khác
đi ngơ ngơ qua chỗ đông người
không óc, không tim, chẳng gì để nhớ
chẳng ai tôn thờ, chẳng có ai
Cơn sốt kéo lê ta vào nhớ,
từ bé con đã ngu dại thành người
lây lất sống, sống đời không nên sống
không chút ngọt ngào cho tuổi thơ qua
buổi lớn lên quăng thân vào chinh chiến
cũng làm người giết chóc làm vui
rồi một hôm cơn sốt vỡ trong người
tất cả thịt da đều rã nát
chết im lìm, đau và câm hận
ngày từng ngày cơn sốt lại đi qua
cơn sốt hôm nay, chẳng phải vàng da
mà sốt, trong óc, trong tim, chút hồn còn thơ thẩn
Hôm nay sốt, sốt cao bất tận
sốt của đợi chờ, trên cái xác mốc meo
trong cơn sốt, ta thấy em qua
em đứng lại chẳng nhìn ra ta nữa
cơn sốt kéo từ ngón chân lên cổ họng
làm ta cười tiếng tắt không vang
thôi không nói dằn đi cơn sốt
cơn sốt của đời lê hết trăm năm

nguyễn-thanh-khiết
25/05/09

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm