mùa trở gió
Khóm trúc hết măng, mùa hạ nóng
Ao đầy nước đục, cá về sông
Con thuyền thủng đáy không chèo chống
Thơ rớt xuống cầu ta ngồi không
Hôm nay thức dậy lều bốc cháy
Rượu hết, không mồi lưỡi câu không
Áo quần rách nát dồn một đống
Ta cứ trần truồng đi long nhong
Ở núi, ở thành đâu cũng trống
Ở chùa, ở miễu, ở bến sông
Ở đâu cũng được cần chi rộng
Ở giữa tim mình coi như xong
nguyễn-thanh-khiết