đã có lần
Đã có lần hồn núi rạn biệt ly
Ngày gió đẩy mây đi tìm trời đẹp
Lửa cuộn rực trong lòng nhưng đỉnh khép
Tiếng đá kêu đời đâu biết rất buồn !
Đã có lần sóng quặn đáy đại dương
Càng cuồng nộ càng đau hơn lòng biển
Vùng đất mơ suốt đời vươn không đến
Thà nhỏ cơn như suối nghẹn hồn rừng
Đã có lần mắt dã thú rưng rưng
Đêm vồ bóng tủi thân từng độc ác
Tủi dáng oai phong, tủi gầm kiêu bạc
Thèm cắn trăng sợ nát ánh nguyệt vàng
Đã có lần ngựa chùn gối cuồng hoang
Vó ngạo nghễ khụy tàn cơn vô độ
Hồn phóng túng từ mang cương cám dỗ
Leo dốc cao bóng đổ nặng hơn hình
Đã có lần mặt trời thức giữa đêm
Hỏi bóng tối đâu hào quang đã tỏa
Tình mãnh liệt không ai nhìn thấy cả
Cứ tìm sao sáng mã ép địa cầu
......
Đã có lần anh phân loại niềm đau
Để hiểu được vì sao thương Em khổ
Nhưng đau mấy anh vẫn lời không lỗ
So niềm vui từ thuở được Em thương ...
Canhcong