một giọt đắng
Em đừng khóc nữa
Mùa hè đã nhỏ xuống tiếng ve
Mùa thu áo choàng gục đầu sau bậc cửa
Mùa đông âm thầm từng bước xám tro
Em đừng khóc nữa
Hỡi con chim sẻ giấu mỏ lặng thầm
Cơn bão nuốt vào bụng mình tia ánh sáng
Anh quay về bản ngã của lao lung
Em đừng khóc nữa
Đôi vai gầy sao chịu thấu nỗi đau
Chiếc lá vàng rơi cũng làm chao vai đấy
Cơn mưa ập về ướt sũng đời nhau
Em đừng khóc nữa
Sự long lanh kia gặm nhấm cuộc đời anh
Bàn tay mòn mỏi chỉ vì hoài đấm cửa
Mùa thu vàng vẫn chẳng hiện lá xanh
Hỡi em yêu hãy đừng gào thét nữa
Ngày mai rồi sẽ chẳng có nhau
Anh biến mất như chưa hề tồn tại
Em hóa thành giọt rượu đắng hanh hao.