thầm gọi: "em là thơ..."
Tác giả:
Gió Lãng Dzu
Gió … đọc từng vần thơ. Thấy tim mình thẫn thờ. Lời em như mộng ảo. Lay động cả hồn thơ. Gió … sẽ đến rất êm. Vờn nhẹ lên môi mềm. Đưa hương từ hoa thắm. Vào giấc mộng dịu êm. Nắng vàng không nỡ tắt. Mây chỉ...
|
vẩn vơ... tìm chữ gieo vần!
Tác giả:
Gió Lãng Dzu
Tay không bắt được mây trời. Chỉ ôm bóng nhớ chơi vơi giữa lòng. Gió về lật lá bên sông. Mà sao chẳng thể ru dòng thơ bay? Ta ngồi gom gió vào tay. Chỉ nghe lạnh buốt hàng cây úa sầu. Mùa đông phủ trắng mái đầu. Phải...
|
yêu em
Tác giả:
Gió Lãng Dzu
Yêu em … phố cũng hiền hòa. Ngõ quen bỗng thấy đậm đà sắc hương. Đường xa hóa ngắn lạ thường. Chỉ mong sánh bước chung đường bên nhau. Yêu em … hoa nở thật mau. Mây trời cũng bỗng dịu màu hơn xưa. Mưa bay chẳng ướt hồn...
|
nhớ người trong mộng
Tác giả:
Gió Lãng Dzu
Lối cũ người đâu còn đợi nữa. Thềm hoang ta đứng ngóng ai qua? Mưa rơi như khóc tình dang dở. Năm tháng chờ mong chỉ xót xa! Mộng ảo bao lần tay với tới. Tỉnh ra chỉ thấy một mình ta. Hương xưa thoảng nhẹ trên sầu...
|
thấm gọi em là nhạc
Tác giả:
Gió Lãng Dzu
Anh không gọi em là Mây. Mây bay theo Gió, quên ngay nẻo về. Không gọi em là Cơn Mê. Vì mê tan giữa câu thề bỏ quên. Anh không gọi em là Chiếc Lá. Sợ thu rơi rụng, sợ xa cuối mùa. Không gọi em là đoá Hoa Mua. Sợ...
|
thơ rơi trên phím gõ !!!
Tác giả:
Gió Lãng Dzu
Lá:. - Thơ rơi trên phím gõ. Nghe như tiếng nhạc reo. Hòa trong nhạc tiếng Gió. Hát… cho Lá ca theo. Gió:. - Ai bảo em là… Lá? Mỏng manh và dịu mềm? Gió mang hồn sỏi đá. Cũng ... chao đảo vì em. Nắng nghe Gió...
|
thơ là tình yêu của em!
Tác giả:
Gió Lãng Dzu
Nếu thơ là Tình Yêu em thổ lộ. Thì Gió này nguyện dệt vạn vần mơ. Nghe em nói, anh nào dám giả vờ. Chỉ mỉm cười… vì biết thơ… là thật! Thơ em viết có nắng vàng khoe sắc. Có mây hồng và có Gió Lãng Dzu. Lúc rộn ràng như...
|