cùng chung bất hạnh
Hai đứa cùng trường chung một lớp
Áo vải, quần đơn, trí học trò
Đường làng lá trúc sương mai ướt
Sánh bước kề vai thủa tuổi thơ
Còn nhớ chiều về chơi đánh trận
Súng trúc đạn soan chẳng giết người
Nhanh chân mày chiếm gốc cây mận
Bắn tao giả chết rộ vang cười
Năm Tư đất nước chia hai ngả
Bố tao dắt díu tản vào Nam
Thày mày ở lại chăm mồ mả
Chúng mình nghịch ngã mối thù oan
Mày đi bộ đội, tao vào lính
Theo quân phương bắc vượt trường sơn
Bảo vệ miền nam ghì nấc súng
Hai đứa vì đâu một mất còn ?!!
Chinh chiến rạc rài tưa nón cối
Hành quân vẹt gót " bốt đờ sô "
Súng Mỹ đạn Nga máu Việt tưới
Chém giết cho cùng một ước mơ
Mày dem " chủ lực" công đồn quận
Tao đến theo quân tiếp viện đồn
Xác chết nằm phơi bên gốc mận
Ngờ ngợ xem tên buốt lạnh hồn
Cuộc chiến tương tàn rồi kết thúc
Thêm lần tao sống biệt quê hương
Mày chết không mang về hạnh phúc
Chúng mình bất hạnh lãnh tai ương
Đồng Văn