vừng mây cố quận cũng chừng bụi bay
Thôi về gom lại khói sương
Vừng mây cố quận cũng chừng bụi bay
Lá khô đổ vội bến này
Thuyền xưa bỏ bến đồi tây hững hờ
Cây xưa bóng đổ ai chờ
Đêm tàn nguyệt vọng riêng tây đôi hàng
Rừng xưa vốc suối thở ngang
Ngàn năm ủ mộng cội nguồn xa nhau
Hư vô nhẹ khúc tiêu dao
Vô thường vang vọng át lời ngọc rơi
Nghiệp thôi biến động giữa trời
"Cõi nào cũng vẫn một đời nhớ em" *
Chim về chẳng đậu cành mềm
Hát câu hò hẹn dặm trường mù sa
Thôi về đàn nhặt cánh hoa
Thiên thu rơi rụng ngân hà ngã nghiêng
Mộng về xuôi thác đầu ghềnh
Dòng thơ trôi ngược vướng tình mong manh
Ý nghịch ý, tâm khởi tâm
Đâu là hoài niệm bước em xa người
Tuệ Tâm
______________
(*) Thơ Ân Nguyên