có người em gái
Có người em gái
Ngồi nhặt lá vàng
Ngoài sông trễ nải
Con đò sang sông...
Lơ thơ tre trúc
Đong đưa nỗi niềm
Khổ đau hạnh phúc
Như con nước duềnh
Mùa thu thầm nhắc
Muôn mảnh trăng gầy
Giọt buồn nước mắt
Khuyết dần trên tay?
Biết làm sao được
Mình ta ta mình...
Dòng đời dòng nước
Rong rêu bóng hình
Và tôi xin hái
Đóa hoa cuối mùa
Tặng người em gái
Cuối miền dâu xưa...
(ĐHSP - Huế)