Poem logo
Poem logo

đôi mắt huyền

Tác giả: Trần Thế Vĩnh
Một chiều tan tác gió đưa mây
Ðôi mắt từ đâu đến chốn này,
Mang lại một nguồn vui sống mới
Bảy chàng nhạc sĩ (1) ngắm mê say.

Mắt huyền xinh xắn, đẹp long lanh,
Âu yếm, thơ ngây, nét dịu lành,
Ðắm đuối yêu đời, như ngọc tuyết,
Ngập tràn nhựa sống của ngày xanh.

Dịu dàng thơ mộng lại nghiêm trang
Trong sáng chưa vương chút bụi trần
Huyền ảo u buồn như muốn nói
Khiến lòng lữ khách thấy bâng khuâng.

Niềm vui đâu dễ được dài lâu
Ðôi mắt ngày kia sẽ khuất màu
Về với thành-đô đầy cát bụi
Chắc gì trong sáng mãi mai sau.

Ðôi mắt huyền ơi khuất hẳn rồi !
Con đường thiên lý cách đôi nơi !
Người về sau dãi đồi xanh ngát,
Ðể lại cho ai mối ngậm ngùi !

Mới gặp đêm nao lại mất rồi
Mắt huyền mơ mộng hóa xa xôi
Vài giây thầm lặng không lên tiếng,
Len lén nhìn nhau, chỉ thế thôi !

Mắt huyền mới đó mà ly biệt
Xa hẳn núi rừng, xa đất Blao
Huyền dịu qua đi, sầu lãng đãn
Chợ trần đâu dễ gặp lần sau?

Blao, 13-5-56

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm