một đêm thuyền dạo sông hương
có phải em gom hết sao trời
trong từng phiến lá đọng sương rơi
bình minh nắng ấm bao hương sắc
trên cành lóng lánh giọt sương mai
em đem thu hết hương trong lành
pha trong mỗi giọt sương long lanh
giọng ai thỏ thẻ sao nhớ quá
chuyền cành lanh lảnh tiếng hoàng anh
có phải em gom hết bội châu
luôn cả lá vàng ngã màu nâu
em may áo cưới chờ xuân đến
nhuộm cả trời đông màu nắng sầu
hơi thở trong lành thoảng như sương
gom cả trong gương bóng chiều vàng
"một đêm thuyền dạo sông Hương vắng
ôi nhớ nhung hoài vạt áo em"