lên núi
Leo lên dốc núi trông người
Đất cao, chân thấp, mặt trời đang phai
Này em, đâu phía chương đài
Hồn ta viễn phố tìm ai mơ cùng
Tay cuồng xưa vẫy mùa xuân
Đường hoa nay hứng phân vân ác tà
Cội tùng, ngồi ngắm thu xa
Đọ tâm tượng đá kiết già lặng thinh
Rồi ra dốc mỏi một thân
Xem ta xiêu vẹo chênh vênh lối đời
Tiên sinh thúc thủ một thời
Hậu sinh lượm mót nụ cười hiếm hoi
Không người chỉ có mây trôi
Quệt vai nhau cái đãi bôi giật mình
cpsn