người về
Người Về
Ngày xếp dọn, cánh hoa vừa khép
Nhuốm chiều lên, chân bước vội vàng
Sân nắng, người ta thu vén lại
Những vồng cải úa biết thu sang
Có ai xa quá, đường quê cũ
Tạt ngang quán nhỏ hỏi thăm chi
Áo bụi khoác vai màu lá lục
Trở về hay tạm ghé rồi đi
Con bông, lạ sủa vu vơ mãi
Vuông chiếu cạp thâm phơi giậu khô
Khách ở đầu hè nom thấp thoáng
Cành nhót ngoài hiên uốn nhấp nhô
Tóc thả dài đuôi làm nhộn nhịp
Miên miết sân sau chẳng dám chào
Có đám mây qua rồi đứng đợi
Bầu trời xanh tít mãi trên cao
Chuyện cũ ngày xưa đâu kể lể
Ngần ấy heo may dạo cách ngăn
Vào ra cứ tưởng là quên hẳn
Ai ngờ hoa cải vẫn từng năm....
Đêm thu, liếp cửa lung lay khẽ
Cánh đồng thơm thoảng, gió mong manh
Trăng mọc nghiêng nghiêng, dòng lấp lánh
Ao nhà, nghe cá quẫy thâu canh
Ừ mơ, trang điểm, ừ mơ nhỉ
Chọn chiếc the nào vải mới tinh
Quấn khăn hay cứ làm đuôi thả
Ngượng lắm, nhưng mai có kẻ nhìn
Trằn trọc gối chăn, trằn trọc mãi
Côn trùng chập tối đã vang vang
Cái đỉnh màn vui như cũng bảo
Thu ở ngoài kia lấm tấm vàng
cpsn