chiều lên núi
hãy trèo lên đỉnh núi
để hiểu núi cô đơn (*)
ừ,
ta trèo lên chóp núi
nghe núi thở nhọc nhằn
buồn chia đôi với núi
đôi mình một miền đau
hai ta một hồn sầu
chiều lên núi
ngồi đợi nắng chia nhau
thấy mặt trời rơi vào biển
ta vào mưa
tan biến
theo nhau ...
thì ...
làm sao mà yêu em
để hiểu lòng tri kỷ (*)
(*) Tri kỷ - thơ Trần Mộng Tú
k.