mưa thu hoá sóng
Một buổi sáng mưa mùa thu tìm đến,
Vượt núi đồi buông khói tỏa đầy sương.
Những giọt mưa tí tách nhỏ tơ vương,
Trên mí mắt giấc mơ còn gợn sóng.
Anh ở đó có nghe lòng lắng động,
Giọt mưa buồn có tan vỡ trong tim?
Có hàng cây đứng nghiêng ngửa im lìm,
Anh có nhớ về một nơi chốn cũ?
Mưa sẽ cuốn tình em trôi theo gió,
Sẽ thành dòng lạch nhỏ nhập vào sông.
Anh nhớ em có nhắn gửi gì không?
Hay cứ để hồn em xuôi ra biển.
Em thành sóng ôm tình anh vĩnh viễn.
Sóng âm thầm tìm bãi cát anh qua.
Gặp chân anh sóng chẳng muốn lìa xa,
Theo anh mãi sóng tan thành bọt biển.
Mưa lại đến, mưa mùa thu lại đến,
Sóng bập bềnh, nhấp nhổm giữa đại dương.
Gọi tên anh, sóng gào gọi yêu thương,
Rồi tan vỡ nằm đau trên bãi vắng!