ghét
Ghét em tôi ghét bờ môi mọng
Ghét em tôi ghét ánh mắt trong
Muốn hét thật to: "Tôi quá ghét..."
Dáng yêu kiều, em tựa bên song.
Ngón tay thon bóp chết tim xanh
Gót chân mềm dẫm nát hồn trinh
Cỏ ơi... Cỏ tha tôi đi nhé
Hương tóc ngọt, hồn phách lung linh.
Ghét Cỏ! Ghét Cỏ quá đi thôi
Trời sinh Cỏ sao còn sinh tôi*
Kiếp sau lạy Trời đừng lầm lỗi
Đã có Cỏ xin đừng có tôi.
Muốn ghét, mà có ghét được đâu
Cái yêu ám ảnh suốt canh thâu
Tình câm như rừng thu lá rũ**
Kiếp sau thề lỡ hội Bích Câu.***
* mượn ý từ Tam Quốc Chí:
"Trời sinh Lượng sao còn sinh ta."
** mượn chữ của LTT trong Bài Không Tên. Nguyên văn:
"Cuộc tình mình như mùa thu lá rũ."
*** điển tích Bích Câu Kỳ Ngộ, nơi Tú Uyên và Giáng Kiều gặp nhau.