tự hát
Ta hát về một khúc hát ngày xưa
Có rền rĩ bản hoà ca của lá
Có mùi mái ngói oi nồng êm ả
Có con đường sỏi đá đơm đầy
Có bông hoa chỉ biết màu qua sắc lá
Ngan ngát mùi ở phía mùa xa
Có tiếng mẹ ta nghe đầy dấu ngã
Vẽ thơì gian trắng bạc mái đầu
Có những chiều nắng qua phố buồn tênh
Em che mặt khép mùa lên mi mắt
Ta nhắc lại những tiếng cười thơ dại
Cuối tiếng cười là mãi mãi tình ta./.