sao đành
      
      
      
      
        Tiếng gà gáy ngọn tre thưa 
Lênh đênh sóng gọi thuyền đưa ai về ? 
Thấy gió phướng não nề thu vọng 
Tiếng đàn xưa cất giọng bi thương 
Mỏi mòn con hạc ăn sương 
Màn đêm đi lạc nẻo đường phù du 
Phục khủng thông thông thuyết bất tận (*) 
Hành nhân lâm phát hựu khai phong (**) 
Trên thềm đào rụng gió đông 
Ngòai kia khuất bóng giữa dòng người đi 
Sông mấy khúc chia ly con nước đọng 
Nhuốm thuyền ai tất tả khói buồn vương 
Sao trời hay ánh mắt trông (!?) 
..................................... 
Thu Tứ ( Trương Tịch ) 
(*)Luống sợ vội vàng nói chẳng hết lời 
(**)Người đi sắp cất bước còn mở thư ra lần nữa