nắng cố quên cây sao đành !
Nắng xưa nay đổ về đâu
Tìm theo bóng lá cây sầu bến tương
Ngả màu cát bụi vấn vương
Cây thôi thúc nhớ, nắng hường cứ quên
Nỗi niềm đá cuội chông chênh
Nay bên cội úa, mai bên cội mờ
Xanh xao quạnh vắng đường tơ
Nhạn kia nếu ghé, cây nhờ nhắn tin
Xa em, giọt nhớ hiện hình
Nắng đi, em cất ân tình xui theo
Ngày xanh đếm phút gió heo
Lá vàng hụt hẫng, nghĩa bèo bạc vôi
Thì thôi xin hãy thì thôi
Tìm nhau chi để bồi hồi vòng tay
Nói quên, vũng nhớ loang đầy
Nắng nghiêm bóng ngã hồn cây bẽ bàng.
Đoạn Trường