sao đành
Cột ở vườn sau một lá thuyền
Tim em tôi cột ở khoang riêng
Con trăng thề nguyện treo đầu núi
Cột bóng tôi liền với bóng em
Mưa nắng hai mùa hạnh phúc trôi
Con thuyền còn đó, em xa rồi
Trăng đầy, trăng khuyết soi đời mạt
Vách nản chập chờn một bóng tôi
Hốt nhiên thư tạt nước vô tình
Trời tủi thân mưa lệ bất bình
Em cột tôi chi vào nghĩa bạc
Cột tôi vào sổ nợ sao đành